Sau khi Quản Trọng nhậm chức tướng quốc nước Tề, đã thi hành một loạt chính sách hữu hiệu, khiến nước Tề ngày càng cường thịnh. Vua nước Tề là Tề Hoàn Công được các nước chư hầu tiến cử làm minh chủ. Thị tộc Sơn Tuất ở phía bắc nước Tề ngang nhiên đánh nước Yến là nước đã lập ước đồng minh với Tề, hòng làm suy yếu thế lực của nước Tề. Vua nước Yến đích thân soái lĩnh hai vạn tướng sĩ xuất chinh, nhưng tại nơi có tên khe Quỷ Khóc đã trúng phải mai phục của Mật Lô là thủ lĩnh nước Lệnh Chi thuộc bộ lạc Sơn Tuất, chỉ chạy thoát được hơn ngàn người. Tiếp đó, Sơn Tuất đã cướp liền ba thành. Nước Yến phải vội vàng sai sứ giả sang nước Tề xin cứu viện. Tức thì Tề Hoàn Công đã dẫn đại quân năm vạn kéo tới nước Yến.
Vua nước Vô Chung cũng sai đại tướng Hổ Nhi Ban dẫn hai vạn quân tới trợ chiến. Hổ Nhi Ban được Quản Trọng phong làm Tiên phong tướng quân đã thu phục về được cho nước Yên liền ba tòa thành. Thế nhưng khi đánh tới một vùng có tên gọi là Lý Cương thì không dám tiến quân nữa. Hổ Nhi Ban nói với Tề Hoàn Công và Quản Trọng:
–
Trước mặt là khe Quỷ Khóc, nếu Sơn Tuất bố trí quân mai phục thì cho dù ta có mọc cánh cũng đừng hòng thoát qua được. Hai vạn đại quân của nước Vô Chung sẽ vùi thân ở nơi đó mất thôi!
Trên đường đi, Quản Trọng đã sớm nghĩ tới mưu kế để vượt qua khe Quỷ Khóc, lúc này ông đã nói với Hổ Nhi Ban:
– Tướng quân đã có mối lo lắng như thế thì xin tướng quân rút xuống sau cùng của đại quân. Cho dù khe Quỷ Khóc hiểm yếu đến mấy chúng ta vẫn có thể vượt qua được. Nếu ngay đến khe Quỷ Khóc mà chúng ta cũng chẳng dám qua thì làm sao có thể bình được thiên hạ? – Quản Trọng nói rồi rút lệnh bài ra, tiếp – – Nè hai tướng Vương Tử Thành Phụ và Triệu Xuyên! Hai tướng hãy xông tới đầu, tiền quân làm theo đúng lệnh bài, chuẩn bị cho thật tốt, sáng sớm ngày mai qua khe Quỷ Khóc!
Vương Tử Thành Phụ và Triệu Xuyên nhận lệnh bài rồi lên xe, ra đi.
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, từng chiến xe chiến tiến đến khe Quỷ Khóc. Chỉ nhìn thấy mõm ngựa bị lưới trùm kín; trên các bánh xe chiến buộc vỏ đay, những âm thanh phát ra rất nhỏ. Các tướng sĩ đứng trên chiến xa thì khoác áo giáp, tay cầm kích, tỏ ra vô cùng cao lớn. Cờ chiến của nước Tề được gió trong khe thổi tới phát ra những tiếng kêu phần phật.
Lúc này, thủ lĩnh Mật Lô của nước Lệnh Chi Sơn Tuất đã xuất hiện ở trên đầu núi của khe Quỷ Khóc, trong tay Mật Lô cầm chiếc cờ có chữ “Lệnh” màu vàng, mắt chú ý nhìn xuống đáy khe. Thấy quân Tề đã bước vào trận địa mai phục của mình, Mật Lô vẫy cờ vàng, thét “Đánh!”. Lập tức cung tên, đất đá, gỗ cây cùng ném xuống. Có tảng đá ném trúng tướng sĩ quân Tề, có khúc gỗ lao nát chiến xa của họ, có mũi tên bắn gãy cán cờ lớn có chữ “Tề”.
Mật Lô vung gậy răng sói từ trên núi lao xuống. Mật Lồ xông tới trước mặt một tướng Tề, trên thân đã cắm đầy cung tên, vẫn đứng oai nghiêm bất động trên chiến xa, rồi vung gậy răng sói vụt trúng vào đầu tên tướng Tề này. Chỉ thấy tiếng kêu “bốp” làm gãy đôi đầu của viên tướng Tề. Chú ý nhìn kỹ thì đó là một khúc gỗ thân khoác áo giáp sắt. Mật Lô biết mình trúng kế liền kinh hoàng thất sắc.
Lúc này tiếng trống nổi lên âm vang. Mật Lê nghe tiếng, quay đầu lại, đã nhìn thấy kiêu tướng của nước Tề là Vương Tử Thành Phụ và Triệu Xuyên dẫn quân xông thẳng tới. Mật Lỗ thét lên một tiếng to, múa gậy răng sói, nghênh chiến. Mật Lô nhìn thấy đằng xa có một người thân hình cao lớn đứng trên chiến xa quan sát hai toán quân đánh nhau, đoán chắc đó là Quản Trọng, tướng quốc của nước Tề, liền lao thẳng tới chỗ người đó khí thế ào ạt, quân Tề không ai có thể chống cự. Trong giây lát, Mật Lô đã đánh tới trước mặt Quản Trọng. Nói thì chậm, nhưng việc xảy ra rất nhanh, từ đằng sau chiến xa mười mũi tên cùng bắn. Mật Lỗ thét lên một tiếng rồi ngã xuống đất. Một viên đại tướng dưới trướng xông vào vòng vây trùng điệp liều mình lao vào cứu, mới cướp được Mật Lê đã bị thương rồi trốn sang nước Cô Trúc thuộc một bộ lạc khác của Sơn Tuất.
Và như vậy, Quản Trọng đã dùng trí khe Quỷ Khóc giải vây cho nước Yến.